Cố Trường Quân phát hiện, gần đây cửa nhà mình thường xuyên có một số thiếu niên kỳ quái quanh quẩn không đi. Ban đầu hắn cho rằng đó là gián điệp mà đối thủ chính trị phái tới.
Sau đó, La đại tướng quân từ trước đến giờ cùng hắn không hợp nhau và Thế tử Xương Bình Hầu lần lượt đến cửa, chắp tay dập đầu tự xưng “Vãn bối” với hắn, Cố Trường Quân mới bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra tiểu cô nương ở hậu viện kia đã đến tuổi làm mai.
Sắc mặt Cố Trường Quân đen lại và trầm xuống, sai người kêu Chu Oanh đi vào, muốn cảnh cáo nàng phải an phận thủ thường đừng trêu chọc những kẻ không ra gì kia. Nhưng vào giây phút nhìn thấy Chu Oanh thì hắn lại sững người.
Tại sao không ai nói cho hắn, túi nước mắt kia từ khi nào đã trổ mã, đẹp không ai bì mỗi thế kia?
Thuở nhỏ Chu Oanh mất đi nơi nương tựa, sau khi được Cố gia nhận nuôi mới coi như là có một nơi tạm lánh. Nàng dùng sức học tập nữ hồng và trù nghệ, muốn làm cho từ trên xuống dưới Cố gia vui vẻ, nhưng chẳng biết tại sao, người Tam thúc “hờ” kia luôn đối xử với nàng không mấy vui vẻ.
Cho đến có một ngày, Tam thúc đột nhiên thông báo với nàng: “Dọn dẹp một chút, nên thành thân rồi.”
Chu Oanh ngạc nhiên.
Đồng thời, nàng lại nghe nói, Tam thúc muốn cưới tam thẩm? Không biết là ai xui xẻo gả cho người hung dữ như Tam thúc nữa.
Sau đó, Chu Oanh khóc lóc phát hiện, người xui xẻo đó chính là chính nàng.
Cùng dưa leo truyện đọc truyện Gả Tam Thúc vui vẻ nhé!