Một tuyệt phẩm đô thị – quan trường, một tác phẩm hay nhất về thể loại này mà mình từng đọc, mình đảm bảo các bác chỉ tiếc nếu không đọc chứ không ai tiếc nếu đã đọc.
Truyện kể về một người đàn ông 40 tuổi, vì lý do trời ơi đất hỡi như bao nhiêu truyện xuyên việt khác, quay lại năm mình 1976 … NVC nghĩ làm có cha giàu sướng hơn hay là có con giàu sướng hơn? Câu trả lời tất nhiên là làm cậu ấm (nha nội) sướng hơn rồi.
Vì thế lợi dụng hiểu biết xu thế tương lai, hắn ra sức giúp cho cha mình, một cán bộ kỹ thuật hoàn toàn “mù chính trị” tiến vào quan trường, từng bước từng bước leo cao trên nấc thang danh vọng… cuối cùng nhân vật chính từ bỏ cuộc sống ung dung của phú ông có giá sản bạc tỷ mà bước vào quan trường, chẳng phải vì theo đuổi quyền lực, tiền bạc hay mỹ nữ, chỉ vì theo đuổi thành tựu của nam nhân giống như lời cha hắn đã nói, vậy thành tựu cao nhất của người đàn ông trong cuộc đời là gì?
Truyện kể về hai thế giới khác nhau, một thế giới quan trường, và một thế giới các nha nội (cậu ấm cô chiêu), quy tắc hai thế giới khác hẳn nhau, nhưng tương tác nhau, cái này là nguyên nhân tạo sóng gió cho cái kia, tạo ra một phần đặc biệt của câu truyện.
Về nhân vật chính: là người trưởng thành rồi, nên hắn thường cử xử điềm đạm, bình tĩnh tính toàn kỹ càng rồi mới hành động không giống nhiều chú teen hơi tí xù lông lên làm việc bất chấp hậu quả. Là kẻ thông minh biết luật chơi của cuộc đời, nhưng luôn giữ vững được giới hạn của bản thân, không bao giờ vì lợi ích hay thứ khác mà vượt qua giới hạn đó.
Về các cô gái: giống đa phần truyện thể loại này nữ nhân của NVC là khá nhiều.
Quan điểm của hắn là “nữ nhân không phải là không được đụng vào, nhưng đụng vào là phải chịu trách nhiệm”, và hắn bắt cả bạn bè mình phải tuân thủ điều này cho dù đó có là một cô gái mát xa, vậy nên các cô gái trong truyện xuất hiện và có vai trò ảnh hưởng đến câu truyện, chứ không phải chỉ để thêm cảnh nóng, để NVC chinh phục rồi bỏ qua lâu lâu mới nhắc lại một chút, rồi lại cho nhân vật khác xuất hiện, họ luôn có các mối quan hệ đan xen xuyên suốt câu truyện .
Tổng thể mà nói truyện có lúc đấu tranh gay gắt sống chết, những giây phút êm đêm cuộc sống gia đình, có lúc lãng mạn tình cảm, hay khoảng lặng để đúc rút ra bài học … chỉ có một tiếc nuối là không có tiếc nuối gì để người ta phải day dứt phải luyến tiếc như kiểu cái không có được mới là cái tốt nhấy hay “tình chỉ đẹp khi còn dang dở”…
Truyện ban đầu kể ở ngôi số 1: tôi. Về sau khi nhân vật trưởng thành chính thức bước vào quan trường truyện đi sang ngôi số 3: y.